Hà Lội mùa lá bay

by comments


Gió heo may đã về trên những con phố thâm nâu rợp bóng cây của Hà Nội. Mùa thu thoảng hương cốm, nồng nàn hoa sữa và rực vàng sắc hoa cúc là mùa của những cảm xúc ngọt ngào, của những nhớ mong da diết ...

Sớm mai dạo phố trong cơn gió heo may se lạnh, những chiếc xe đạp kĩu kịt chở những bó hoa cúc vàng rực rỡ từ ngoại thành đã hối hả mang hương sắc mùa thu đến cho người Hà thành.

Có người gọi những chiếc xe hoa ấy là xe chở mùa thu, kể cũng đúng. Một góc phố lao xao, một con đường ồn ào, chỉ cần chiếc xe đạp buộc dăm bó cúc đằng sau hay đôi quang gánh trĩu đầy màu vàng ươm của cô hàng hoa là đã đủ để cuộc sống vội vã chùng hẳn xuống, nhường chỗ cho vẻ đẹp của mùa thu. Giờ đang là giữa thu, lại có mấy trận mưa làm tiết trời bớt hanh hao hơn. Loáng thoáng đã thấy thiếu nữ Hà thành khoác lên mình chiếc áo thun mỏng chầm chậm dạo phố.

Ở góc đường Bà Triệu - Nguyễn Du, thường các chị, các cô vẫn hay bày những gánh hoa cúc, hoa hồng ngay lề đường, người mua chỉ cần tấp xe vào vỉa hè và chọn cho mình những bông ưng ý. Mua hoa lề đường đã trở thành một cái thú của nhiều người Hà Nội nhưng dạo gần đây không thấy những gánh hoa đầy sắc màu ấy nữa, chắc đã chuyển chỗ khác. Đi qua góc phố này, vì thế, nhiều người đâm ngẩn ngơ như bị thiếu một điều gì rất thân quen, rất gần gũi với mình.

Thỉnh thoảng, tôi vẫn dong xe lên đường Thanh Niên, con đường của cây xanh, của “Hồ Tây chiều thu mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi”, của đôi lứa và những lãng mạn rất đời thường. Hồ Tây bây giờ không còn “bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời” nữa, cũng không vắng vẻ yên tĩnh như thời chúng tôi còn đạp xe dạo quanh hồ. Không khí trong lành đã bị khói xe máy át đi phần nào, nhưng vẫn đẹp trong ánh bình minh, vẫn lãng đãng vấn vít khói sương mặt hồ khi chiều buông. Có phải cái không đủ đầy, cái không vẹn toàn làm cho người ta yêu hồ Tây hơn chăng? Ngắm hồ Tây đẹp nhất là vào một sớm mùa thu, thong thả đi dạo từ đầu đường Thanh Niên, qua đền Quán Thánh, rồi lên tận chùa Trấn Quốc. Xong, chọn một ghế đá sạch sẽ và ngồi ngắm mặt hồ. Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông...

Tiếp tục lên đê Yên Phụ, nơi đầu tiên nên đến là đoạn gần Khách sạn Thắng Lợi để tìm những xe hoa còn vẹn nguyên sương gió và giọt mồ hôi mằn mặn vị đất của chị hàng hoa đọng trên những cánh cúc, cánh hồng, cánh lay-ơn. Ngắm hoa, ngắm vẻ đẹp của “mùa thu vào hoa cúc” đi cùng gió heo may và mua dăm bông hoa tinh khôi về. Hoa cúc chưng được lâu, dù không có hương nhưng mùa thu về mà không có lọ cúc vàng trong nhà thì thật có lỗi với mùa thu.

Mùa thu cũng là mùa ta được hít đầy lồng ngực mùi hương nồng nàn đặc trưng của hoa sữa, nhất là độ tháng 10. Chạy xe đến phố Quang Trung, đường Nguyễn Du để tìm hoa, vẫn biết là còn sớm, vì thường hoa sữa chỉ thơm nhất cữ cuối thu, nhưng sao những ca từ trong Nhớ về Hà Nội của nhạc sĩ Hoàng Hiệp, càng làm cho tình yêu mùa thu Hà Nội đậm sâu hơn “Nhớ phố Quang Trung đường Nguyễn Du, những đêm hoa sữa thơm nồng”, hay “Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm” của nhạc sĩ Hồng Đăng cũng vậy. Một người bán cốm trước cổng vào làng VòngPhải, hai con phố này và cả đường Bà Triệu, đoạn gần Xí nghiệp Bánh mứt kẹo Hà Nội nữa cũng thường ngát hương hoa sữa khi thành phố lên đèn. Mùi hoa sữa ngào ngạt đến nỗi át cả mùi bánh trung thu tràn ngập vỉa hè trước cửa hàng của xí nghiệp. Bây giờ, tiếc là hoa sữa Hà Nội không còn nhiều nữa, chắc chỉ độ dăm ba chục cây là cùng.

Lòng vòng qua hồ Gươm ngắm mùa thu. Các loại xe hơi, xe máy hiện đại chạy vùn vụt trên đường, nhưng hồ vẫn dành cho người đi bộ những bất ngờ đáng yêu: một gốc cây xum xuê um tùm, một vườn hoa rực rỡ, một cầu Thê Húc duyên dáng. Khách du lịch nước ngoài thật lạ - họ đi vòng quanh hồ đến ba vòng vẫn chưa đã! Vừa đi, họ vừa thong thả nhẩn nha ngắm cảnh, chụp hình, chốc chốc lại hí hoáy ghi chép.

Một cô gái Thụy Sĩ tôi gặp trên đường vòng quanh hồ mỉm cười khi nghe tôi hỏi: “Sao bạn đi nhiều thế?”. Cô ấy giải thích rằng đến hồ Gươm vào mùa thu, cô như gặp lại bóng hình mặt hồ xanh trong phẳng lặng ở Geneve, quê hương thanh bình của cô. Vì thế, chỉ ở Hà Nội năm ngày trước khi đi Hạ Long nhưng cô đã kịp thuộc lòng gần hết những gốc cây quanh hồ. Ra thế, mùa thu còn làm những người đi xa ngóng trông về quê mẹ!

Chỉ có điều đáng buồn là mặt nước xanh của hồ chỗ gần bờ khá bẩn, có cả túi nilon bị vứt xuống. Nghe đâu, thành phố sắp triển khai dự án làm sạch nước hồ trong hai năm với sự giúp đỡ của các chuyên gia Đức. Được thế thì mừng quá, vì “lá phổi của thủ đô” phải thật trong sạch chứ.

Vòng vèo phố cổ Hà Nội. Những con phố xưa ngõ xưa với lô xô nhà cổ bé xíu, mái ngói rêu phong thâm trầm nép mình dưới những tán bàng lòe xòe tỏa bóng mát. Lá bàng vẫn xanh, lấp ló qua những tán lá thấy cả một tầng trời xanh ngắt. Đến cuối thu lá mới ngả sang màu đỏ. Dưới gốc bàng, một bà cụ đang bán cốm. Mùa thu mà được nhâm nha cốm giót với chuối trứng cuốc thì tuyệt! Phải nói nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tả cốm rất hay: “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua”. Thứ “thời trân” quý giá ấy, món quà quê xinh xinh bọc trong những gói thơm phức ấy vẫn còn có chỗ đứng giữa thời cuộc ngày càng sôi động gấp gáp này thì kể cũng là may. Sáng mùa thu ở hồ GươmNỗi nhớ mùa thu trong tôi, một người Hà thành đang ở giữa Hà thành, đang may mắn tận hưởng vẻ quyến rũ của mùa thu chắc không thể bằng những người bạn đang xa quê hương đèn sách xứ người. Một cô bạn thân đang học ở Anh email rằng giá như được nhận chút gió heo may, chút hương cốm, cánh hoa sữa li ti và những giọt nắng thủy tinh lấp lánh thì không gì sướng hơn.

Nhà văn tài hoa Băng Sơn đã viết như thế này về mùa thu Hà Nội: “Hà Nội thu là một khao khát thèm thuồng của bao người xa quê, phải lang bạt chân trời góc bể, thậm chí dằng dặc xứ người… Mùa thu Hà Nội là mùa thu của một bến bờ neo đậu bao nhiêu thương quý nhớ nhung”!

Chiều nay, lang thang trên những con phố nồng nàn mùa thu để tìm về một thời chưa xa, bước chân tôi chợt vô tình dừng bước trước ngôi trường cũ thân thương đầy ắp những ký ức học trò đang vọng về. Ngôi trường của tôi có cái tên thật dễ gọi, dễ nhớ - Trường Bưởi (Chu Văn An)- lúc nào cũng rợp bóng cây che ngút tầm mắt. Ôi, ngôi trường với những bóng cây đã che nắng, che mưa suốt thời cắp sách đến trường của tôi. Ngôi trường yêu dấu trong tâm tưởng chẳng thể nào quên những trận đá bóng thứ Tư hàng tuần, những lần trốn học đi bơi thuyền hồ Tây hay vào Bách Thảo đá cầu…

Nhìn những nữ sinh tóc dài chấm vai thong thả đạp xe với “tà áo tung bay tựa mây trắng”, tôi nhớ da diết thuở học trò đầy nghịch ngợm. Lại nhớ một ánh mắt thầm trách kín đáo hay câu nói vu vơ nhưng gửi gắm biết bao tin tưởng của cô bạn học có lúm má đồng tiền xinh xắn.

Ngày đi học, tôi thích nhất giờ tan học và thường ngẩn ngơ mỗi khi tà áo dài trắng muốt của cô bạn chầm chậm đi qua đường Phan Đình Phùng, để rồi lẽo đẽo đạp xe theo sau. Con đường này mùa thu đẹp và bình yên đến nao lòng. Những thềm lá vàng rơi lót êm bước chân người qua và xanh một khoảng trời qua kẽ lá. Người đi rồi, sau lưng vẫn “thềm nắng lá rơi đầy”.

Mùa thu Hà Nội là mùa của những cung bậc sắc thái tình cảm, xa gần nhung nhớ, là mùa của những ký ức ngọt ngào chợt ùa về, của nhớ mong yêu thương và cả giận hờn trách móc. Thế nên, chiều nay, đi ngang qua chỗ cô hàng cốm nhỏ xinh “cười như mùa thu tỏa nắng” bán những hạt ngọc màu xanh lưu ly, tôi sà xuống bảo cô bán cho một gói, rồi chọn một góc “điển hình” ngắm phố xưa Hà thành - quán trà chén vỉa hè đường Trần Hưng Đạo, trước cửa trụ sở Hội Nghệ sĩ Việt Nam - để nhâm nha, thưởng ngoạn hương vị đồng quê trong tiết trời se se nhưng dịu nhẹ nắng thu, để nhớ lại thời học trò. Bên kia đường, mấy cô cậu học trò đang ôn bài dưới bóng cây hoàng lan…


Hà Nội mùa thu 2007
Thành Trung
Linh tinh
NAD
09/09/2009
22

Comments

  1. Đây mùa thu tới, mùa thu tới...

    ReplyDelete
  2. 1 mùa thu tàn úa, lá vàng rơi trước sân :( :|

    ReplyDelete
  3. Thu qua đông tới cho lòng hắt hiu bùn, cô đơn chiếc lá úa phai trong chiều hoang vắng ... (Góc phố rêu xanh) :(

    ReplyDelete
  4. 'Thu đang tới, nghĩa là thu đang qua'
    Lào Cai mà lắm vẹo, Hà với chả Lội. Chắc sắp mất gốc mẹ rồi :-"

    ReplyDelete
  5. khéo lại đang yêu cô nào ở HN :-"

    ReplyDelete
  6. Hà Lội chán bỏ mía, ko hạn hán thì lũ lụt :-& Haizzz

    ReplyDelete
  7. Lào Cai Online :-"
    thu nóng ngang hè, gọi mẹ là hè cho nhanh, về sau có lẽ hà lội cũng chỉ có 2 mùa hè và đông :(

    ReplyDelete
  8. "CLGT" là cái lìn j hử Ẹt?

    Công nhận, H Lội giờ gần như đíu có xuân thu nữa :D

    ReplyDelete
  9. Bài này khác với phong cách lâu nay của chủ blog gớm :D

    ReplyDelete
  10. Phong cách j nhỉ =P~ :-". Bài này thực ra post cách đây hơn một năm rồi mà (8/8/2008 - nhìn link là biết), chẳng qua là chỉnh lại ngày cho mới thôi :D

    ReplyDelete
  11. CLGT - là: Cái lờ gì thế ? ;)) e hiểu anh Ẹt nhất mà

    ReplyDelete
  12. Mất dạy giống nhau mà :-"

    ReplyDelete
  13. 10 giai điệu nổi tiếng về mùa thu Hà Nội

    Mùa thu Hà Nội với những nét đẹp bình dị, nồng nàn đã tạo nên những cảm xúc sâu lắng trong thi ca và chinh phục nhiều thế hệ từng gắn bó với thủ đô. Hãy cùng VnExpress thưởng thức 10 ca khúc nổi tiếng viết về mùa đẹp này.

    1. "Nhớ mùa thu Hà Nội" (nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)

    "... Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng
    Cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau
    Phố xưa nhà cổ, mái ngói thẫm nâu
    Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội..."

    Là một trong những ca khúc nổi tiếng nhất về Hà Nội của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Nhớ mùa thu Hà Nội đem đến cho người nghe một cảm giác bâng khuâng, bồi hồi. Thu Hà Nội với những sắc màu vàng của cây cơm nguội, màu lá đỏ của cây bàng, màu nâu thẫm của những ngôi nhà cổ, màu xanh của cốm Vòng đã tạo nên một bức tranh thu tuyệt đẹp mà không nơi nào có được. Những hình ảnh đó giúp cho người nghe cảm nhận được một Hà Nội trong sắc thu thật dịu dàng và đầy quyến rũ. Mùa thu Hà Nội còn mang đến một nỗi nhớ da diết mà ngay cả tác giả cũng không thể gọi tên được. Quả thực cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết nên những giai điệu của Nhớ mùa thu Hà Nội bằng tất cả trái tim yêu thương và những rung động trước cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng của mùa thu nơi đây. Diva gốc Hà Nội Hồng Nhung là người thể hiện thành công nhất ca khúc này.

    2. "Có phải em là mùa thu Hà Nội" (nhạc sĩ Trần Quang Lộc, thơ Tô Như Châu)

    "... Tháng Tám mùa thu, lá khởi vàng chưa nhi?
    Từ độ người đi, thương nhớ âm thầm
    Có phải em là mùa thu Hà Nội?
    Tuổi phong sương, ta cũng gắng đi tìm
    Có phải em, mùa thu xưa?..."

    Những giai điệu ngọt ngào và lãng mạn của Có phải em là mùa thu Hà Nội đã làm đắm say biết bao thế hệ người yêu nhạc Việt Nam. Tuy không sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, nhưng với những tình cảm xuất phát từ tận đáy lòng mình dành cho mảnh đất này, nhạc sĩ Trần Quang Lộc đã tạo nên một tác phẩm bất hủ về mùa thu. Không rõ được tác giả sáng tác vào lúc nào, cũng không rõ từ bao giờ, nhạc phẩm Có phải em là mùa thu Hà Nội đã trở nên thân thuộc với người yêu nhạc Việt Nam và thường vang lên mỗi độ thu về.

    Rất nhiều giọng ca nổi tiếng từng thể hiện ca khúc này, nhưng có lẽ để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng khán giả là giọng hát đầy khỏe khoắn và truyền cảm của nữ ca sĩ Thu Phương. Trong những ngày thu dịu êm này, chắc chắn bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy rung động khi tình cờ gặp lại nỗi niềm trăn trở năm xưa của người nhạc sĩ và nhà thơ trong câu hát: "Tháng tám mùa thu, lá khởi vàng chưa nhỉ?".

    3. "Hà Nội mùa lá bay" (nhạc sĩ Hữu Xuân)

    "... Mùa thu, xanh một trời Hà Nội
    Em nghe thu hát ngang lưng trời
    Từng con đường năm xưa
    Lối ta đi qua những ngày thơ ấu..."

    Thu Hà Nội mang đến những cơn gió heo may nhẹ nhàng, những làn sương khói giăng trên mặt nước Hồ Tây, những con phố tràn ngập lá vàng rơi và đem theo cả những kỷ niệm thân thương của thời thơ ấu chợt hiện về. Đó cũng chính là nội dung trong ca khúc Hà Nội mùa lá bay của nhạc sĩ Hữu Xuân, được thể hiện qua tiếng hát ấm áp, mượt mà của cố nghệ sĩ Ngọc Tân. Hình ảnh chàng trai đi tìm lại những ký ức của năm tháng cũ giữa mùa thu đất Thăng Long là một hình ảnh thật giản dị nhưng lại vô cùng lãng mạn. Chàng trai ấy cứ mải miết trong cuộc hành trình tìm lại mùi hương cốm đầu mùa dịu ngọt, hương hoa sữa ngào ngạt và cả hình bóng của người thiếu nữ ngày xưa với tà áo trắng tung bay trong chiều thu. Để rồi sau đó, bất chợt anh ta nhận ra trong lòng mình đang mang một nỗi buồn man mác không thể gọi tên bởi lẽ, mùa thu cũng là mùa của những hoài niệm.

    ReplyDelete
  14. 4. "Hà Nội mùa thu" (nhạc sĩ Vũ Thanh)

    "... Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình
    Hà Nội mùa thu, ôi xao xuyến trong lòng ta
    Như bâng khuâng, nghe gió đưa
    Vang vọng giữa Ba Đình..."

    Hà Nội mùa thu là một trong những sáng tác nổi tiếng nhất của cố nhạc sĩ Vũ Thanh. Lời ca da diết mang nỗi nhớ khắc khoải về mùa thu "năm ấy" được thể hiện qua từng câu hát đi vào lòng người. Phần video của nhạc phẩm này ngày trước với hình ảnh nữ ca sĩ Thùy Dung duyên dáng bên cây đàn piano trong ngôi nhà cổ, được coi là một trong những hình ảnh đại diện của thiếu nữ Hà Nội lúc bấy giờ và đã trở nên khó phai trong tâm trí người hâm mộ. Hà Nội Mùa Thu còn mang ý nghĩa về sức sống mãnh liệt của thủ đô: từng phải trải qua biết bao cuộc kháng chiến trường kỳ với những khó khăn, gian khổ nhưng Hà Nội "vẫn ngát xanh, xanh mùa thu". Đây cũng là ca khúc gắn liền với tên tuổi của ca sĩ Thùy Dung.

    5. "Nồng nàn Hà Nội" (nhạc sĩ Nguyễn Đức Cường)

    "... Đưa em đi qua thăng trầm, bao tháng năm đã úa màu
    Gọi tên từng phố cổ, chiều nhạt nhòa Hồ Gươm lung linh
    Ngọt ngào hoa sữa thơm
    Gọi mùa thu về thật lâu, để ta biết, nồng nàn..."

    Mang phong cách rock unplugged pha lẫn R&B đầy lôi cuốn, Nồng nàn Hà Nội của nhạc sĩ trẻ Nguyễn Đức Cường đã chinh phục khán giả yêu nhạc ngay từ khi mới xuất hiện trong chương trình Bài hát Việt vào năm 2007. Một Hà Nội "dịu dàng và đậm chất thơ" đã được tác giả được thể hiện qua những hình ảnh như Hồ Gươm lung linh vào mỗi buổi chiều tà, các quán ăn ven đường tấp nập người qua lại, dòng người vội vã trên những con phố, hương hoa sữa thơm nồng nàn vào mỗi mùa thu... Đó là những dư vị rất riêng của Hà Nội khiến cho bất kỳ ai từng đặt chân tới nơi đây vào mùa thu đều cảm thấy xao xuyến trước một vẻ đẹp thật bình yên và nhẹ nhàng. Quả đúng như người ta thường nói, mùa thu là mùa đẹp nhất của Hà Nội và là mùa đã đem đến cho biết bao người nghệ sĩ sự thăng hoa của những cung bậc cảm xúc.

    6. "Im lặng đêm Hà Nội" (nhạc sĩ Phú Quang, thơ Phạm Thị Ngọc Liên)

    "... Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn, trong căn phòng nhỏ
    Đêm cuối thu, trăng lạnh mờ sương
    Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya
    Không gian dạ hương sâu thẳm..."

    Cũng là một sáng tác nổi tiếng về mùa thu Hà Nội nhưng Im lặng đêm Hà Nội của nhạc sĩ Phú Quang lại mang những giai điệu buồn da diết. Lời tâm sự buồn của cô gái trẻ về mối tình đầu tan vỡ được diễn ra trong một đêm thu Hà Nội với "hương hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ", "trăng lạnh mờ sương", "không gian dạ hương sâu thẳm" và cả "tiếng chim đêm khắc khoải".

    Đêm, là khoảng thời gian mà những trái tim cô đơn thường tìm đến những khoảng lặng trong tâm hồn mình, là lúc những ký ức ngày xa xưa chợt ùa về. Đêm cuối thu Hà Nội mang đến những cơn gió se lạnh, những hạt sương đêm ướt đẫm lại càng khiến cho nỗi cô đơn càng trở lên mênh mông, quạnh vắng hơn. Lúc này, người thiếu nữ ấy chỉ mong muốn tìm được một tâm hồn đồng điệu để xoa dịu đi sự trống trải, mà tại sao lại khó đến vậy? "Chỉ còn em, còn em im lặng đến tê người". Im lặng đêm Hà Nội đi sâu vào lòng người không phải bởi nó buồn mà trên hết, những giai điệu ấy có thể chạm tới sâu thẳm những cảm xúc lắng đọng trong mỗi chúng ta.

    ReplyDelete
  15. 7. "Đoản khúc thu Hà Nội" (nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)

    "... Bởi vì mùa thu tôi ở lại
    Hà Nội mùa thu, Hà Nội thu
    Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
    Không bởi vì em, hay vì em
    Hà Nội mùa thu, Hà Nội gió..."

    Là một trong hai sáng tác nổi tiếng viết về mùa thu Hà Nội của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Đoản khúc thu Hà Nội mang vẻ nhẹ nhàng, ấm áp cũng giống như nhịp sống lặng lẽ, âm thầm của Hà Nội. Nếu như ở nhạc phẩm Nhớ mùa thu Hà Nội, tác giả thể hiện những rung động trước cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp với những hình ảnh đầy màu sắc của mùa thu Hà thành, thì ở ca khúc này hình ảnh về thành phố nghìn năm lại là một "mùa thu tràn nỗi nhớ". Nhớ mùa thu Hà Nội và Đoản khúc thu Hà Nội ra đời vào hai thời điểm khác nhau với hai phong cách riêng biệt, nhưng đều được người nghe đón nhận và trở thành hai tác phẩm vô giá của Trịnh Công Sơn dành cho thủ đô thân thương. Một điều đặc biệt là người thể hiện thành công nhất cả 2 ca khúc này đều là ca sĩ Hồng Nhung. Mỗi khi giai điệu của Đoản khúc thu Hà Nội vang lên, giọng hát tràn đầy những xúc cảm mạnh mẽ của Hồng Nhung như khiến người nghe thêm yêu Hà Nội hơn.

    8. "Chiều Hà Nội" (nhạc sĩ Vũ Quang Trung)

    "... Hà Nội trong mắt ai, hay chiều buông góc phố em
    Nghe tiếng chuông ban chiều gọi...
    Hà Nội trong mắt em, hay mùa thu tiếng lá rơi
    Và em đến với tôi một chiều, chiều Hà Nội..."

    Bản tình ca nổi tiếng Chiều Hà Nội của nhạc sĩ Vũ Quang Trung đã đem đến cho người nghe những dư vị ngọt ngào của tình yêu với hình ảnh những chiếc lá vàng rơi đầy lãng mạn. Mùa thu đánh thức những khao khát yêu thương trong mỗi con người, khiến cho những trái tim đồng điệu hòa cùng nhịp đập. Không gì có thể diễn tả được vẻ đẹp của buổi chiều thu Hà Nội, khi những tia nắng dịu dàng của buổi cuối ngày chiếu rọi qua từng góc phố với tiếng chuông ban chiều ngân vang. Chiều Hà Nội ra đời vào năm 1993, khi ấy nhạc sĩ Vũ Quang Trung còn rất trẻ và anh đã gửi gắm vào trong từng câu hát cả tâm hồn lãng mạn của một chàng trai Hà thành. Những giai điệu tuyệt vời ấy đã, đang và sẽ vẫn tiếp tục đem đến sự đắm say cho mùa thu Hà Nội và cho cả những người đang yêu.

    ReplyDelete
  16. 9. "Hoa sữa" (nhạc sĩ Hồng Đăng)

    "... Kỷ niệm ngày xưa, vẫn còn đâu đó
    Những bạn bè chung, những con đường nhỏ
    Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm
    Có lẽ nào, anh lại quên em, có lẽ nào..."

    Xuất hiện lần đầu tiên trong bộ phim Hà Nội mùa chim làm tổ của nữ đạo diễn Đức Hoàn vào năm 1978, Hoa sữa đã nhanh chóng tìm được chỗ đứng riêng trong đời sống âm nhạc. Lời ca nói về sự chia ly của những đôi tình nhân, về nỗi mong mỏi người yêu của một người thiếu nữ, nhưng mỗi khi câu hát "hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm" vang lên, người nghe thường nghĩ ngay tới mùa thu Hà Nội bởi chỉ có thu Hà Nội mới có mùi hương hoa sữa nồng nàn - một nét đặc trưng mà không nơi nào có được. Chính vì vậy Hoa sữa của nhạc sĩ Hồng Đăng mãi sống trong tiềm thức của người yêu nhạc Việt Nam như là một trong những ca khúc hay nhất về mùa thu Hà Nội. NSND Lê Dung là người đầu tiên thể hiện ca khúc này nhưng đến những năm 90, Hoa sữa lại được khán giả biết đến nhiều hơn qua giọng ca của nữ ca sĩ Thanh Lam.

    10. "Hà Nội Đêm Trở Gió" (nhạc: Trọng Đài / lời: Chu Lai - Trọng Đài)

    "... Hà Nội ơi, nhớ về mùa thu tháng mười
    Áo học trò xanh những hàng me
    Hà Nội ơi, ta nhớ không quên
    Hà Nội ơi, trong trái tim ta..."

    Hà Nội đêm trở gió, với những giai điệu trữ tình thắm đượm tình cảm sâu sắc dành cho thủ đô đã trở thành một nhạc phẩm bất hủ của nền âm nhạc Việt Nam. Nhạc sĩ Trọng Đài đã sáng tác ca khúc này trong những năm tháng xa tạm quê hương để đi du học tại Nga. Hà Nội đêm trở gió là cuộc hành trình của tác giả tìm về những kỷ niệm đẹp đẽ từ thời ấu thơ thân thương với Hà Nội ngày trước.

    Đó là một chiều mùa thu "gió dọc về trên phố phường, nắng vàng hồng tươi những nụ cười", đó là tiếng rao vang của những gánh hàng rong trên đường phố, đó là "áo học trò xanh những hàng me", và đặc biệt là "cô đơn sấu rụng ngoài ngõ vắng" - một hình ảnh nên thơ để lại ấn tượng đối với bất kỳ ai từng gắn bó với Hà Nội. Bài hát này còn là một mảnh ký ức không thể phai nhòa với những cô cậu học trò ngày trước bởi Hà Nội đêm trở gió qua giọng ca của ca sĩ Mỹ Linh, từng được coi là ca khúc được giới học sinh sinh viên yêu thích nhất vào những năm 1990.


    [Theo VnExpress.net]

    ReplyDelete
  17. Lâu lâu hnay mới đi lượn đường. Ra Nguyễn Du uống nước là ít, tán chuyện là nhiều, ngửi mùi sữa là chủ yếu. Thơm thật. cảm jác thật yên bình. Dạo trước để nhạc chờ bài nồng nàn hà nội. Sau tiếc tiền lại thôi, cắt:))
    "thu nóng ngang hè, gọi mẹ là hè cho nhanh, về sau có lẽ hà lội cũng chỉ có 2 mùa hè và đông" - Lại được cái nói linh tinh rồi [-x http://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/08/3BA12E22/

    ReplyDelete
  18. Mấy hôm nay trời mát hơn nhiều rồi :D

    ReplyDelete
  19. http://www.youtube.com/watch?v=aA_m3-yigk4

    Khoảng khắc - Trương Quý Hải

    Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
    Chỉ còn một mình anh xót xa chờ em
    Chỉ còn đêm nay mai lá kia rơi
    Chỉ còn đêm nay mai lá kia rơi
    Khi mùa thu khuất nơi cuối trời
    Giọt nước mắt khô không lời

    Và rồi mùa thu qua trống tênh buồn vui
    Vùi lòng mình băng giá, tháng năm lặng trôi
    Chỉ còn đêm nay hãy đến bên anh
    Chỉ còn đêm nay hãy đến bên anh
    Nếu ngày mai bước chân em về
    Một xác lá rơi bên hè... mùa đông tái tê

    Người về đây với anh
    Về bên anh, về đây với căn nhà xưa êm đềm
    Vòng tay và làn môi ấm ngày tháng chờ mong
    Người về đây với anh, người yêu ơi
    Thề xưa hãy trao lời cuối trong đời
    Mùa đông đến bên hiên rồi ... về đây với anh

    ReplyDelete
  20. Mùa thu làm cho người ta cứ có cảm giác hoài niệm sao ý, cứ gợi nhớ cho mình những kỷ niệm thời áo trắng. Hic, đã xa rồi một thời để nhớ........:(

    ReplyDelete

Post a Comment

FeedBΛCK

!ИstΛgrΛm

nguyenanhduy.com, thằng điên

.........* Giao diện này sử dụng định dạng ảnh webp, hãy dùng trình duyệt phù hợp để có trải nghiệm tốt nhất!